Nhân kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 – 7/5/2024), Nhà Xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật ra mắt bạn đọc cuốn sách ảnh "Điện Biên Phủ - Những khoảnh khắc từ lịch sử".
Cuốn “Biên bản chiến tranh 1,2,3,4.75” bản tiếng Anh của nhà báo, nhà văn Trần Mai Hạnh đã chính thức ra mắt ngày 27/4, tại Hà Nội.
“Sức sống Những việc cần làm ngay” là cuốn sách tập hợp những bài viết của Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh, do báo Nhân Dân nghiên cứu, sưu tầm, biên soạn và phối hợp với Nhà xuất bản Chính trị quốc gia - Sự Thật, xuất bản nhân kỷ niệm 87 năm Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam.
Cây bàng vuông có mặt ở quần đảo Trường Sa có từ năm 1979. Một người lính đảo đi tuần tra đã nhặt được một quả lạ có hình khối vuông đem về ươm trồng. Vài năm sau cây trổ hoa kết quả. Cứ thế bàng vuông bén đất, tỏa bóng xanh mát, làm duyên dáng, ướp hương cho đảo.
Sắp Tết Nguyên Đán Đinh Dậu 2017, nay Huế đến ngày 26 Tết mà trời vẫn mưa nặng hạt, may mà công việc tươm tất ở nhà, ra chợ hoa Phu Văn Lâu- Huế được ngắm rực rỡ sắc màu, đủ các loài hoa khoe sắc bên kinh thành.
Bỗng dưng, Thiệp nghe thấy tiếng Hạnh cười. Tiếng cười chưa khi nào mãn nguyện, ngọt ngào đến thế, rồi im bặt. Lát sau, tiếng gáy ro ro như tiếng bơm nước của vợ lại tiếp tục. Rồi anh nghe thấy tiếng bánh xe của bà bán ốc đêm lăn trên con đường ngoài kia, thế là phải hơn một giờ sáng rồi.
Chiếc tàu Tây to tướng đang phom phom lướt sóng trên sông Hậu bỗng giảm tốc độ. Lá cờ tam tài ba màu của chúng cắm trên nóc tàu kêu phần phật như chãnh chẹ, kênh kiệu, thị oai.
Cụ Lềnh sang nhà tôi, giữa lúc tôi đang thiu thiu ngủ, cụ vội trở ra. Vợ tôi gọi: - Anh ơi, ông cụ Lềnh sang có việc gì đó?
Ngày chưa vợ, ba tôi từng có một mối tình. Đắm say; nhưng không thành. Người ấy là cô Năm Tươi cùng làng. Cô Năm Tươi xinh gái, phổng phao, con một. Cha cô, ông Xã Bảy, là xã trưởng đương chức, quyền thế và giàu có. Ba tôi được cái đẹp trai, ăn nói có duyên; nhưng nghèo rớt, lại mồ côi. “Đũa lệch” từng ấy, chẳng hiểu gặp nhau, đầu mày cuối mắt thế nào mà anh ả lại say nhau...
Bà già ấy đã gần 70 tuổi, dáng người gầy nhom, đôi chân khẳng khiu như hai thanh tre non nhưng trông khỏe lắm. Điều đó được thể hiện qua cách bà xách hai chiếc giỏ trái cây dáng đi thoăn thoắt.
Cuộc sống thật lạ, bởi dẫu trên mọi nẻo đường có biết bao nhiêu người lướt qua ta, ta chẳng bận tâm. Ta chỉ mãi mê tìm kiếm một bóng hình, mà bóng hình đó đã ở trọn vẹn trong trái tim ta.
Ê ê, thằng trọc, thầy chùa kìa, bay ơi! Ê trọc, đưa tao rờ đầu chút mậy! Coi: “Trọc đầu lông lốc bình vôi/Mẹ ngồi mẹ ỉa mẹ bôi…”, ha ha ha! Tất cả đồng loạt: ha ha ha!
Ngày lên, việc đầu tiên của chị là nhìn xem con đò có còn nơi cắm cũ. Ở cái tuổi năm mươi không còn sức bẻ gãy sừng trâu thì cũng thừa để dong đò đi khắp vùng đầm lầy với đủ loại ao, hồ lớn bé chằng chịt này.
1.Giữa những quả đồi lúp xúp hoa dại là một cây đa cổ thụ, nom như một đám mây giữa bầu trời xanh sâu thẳm. Đó là một cây đa “thần”, tán rộng che kín cả bầu trời bao quanh gốc cây to rắn rỏi, trông xa như một cái dù khổng lồ.
Tri thức đến từ ông thầy. Làm người phải luôn nhớ điều ấy không được phép quên. “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là đạo lí chung về lòng biết ơn đối với người có công khai phá, vun trồng.
Đang còn ngáy ngủ, co ro trong chiếc mền dày, ông anh họ lay mạnh: "Dậy mau đi bắt chuột đồng". Như có lực thôi miên, tôi bật dậy tỉnh queo: "Sớm vậy huynh?". "Ờ, phải đi từ sáng sớm mới bắt được nhiều”. Sở dĩ ông anh tôi bảo thế vì sáng sớm, con nước lên cao, rắn, cúm núm, chuột đồng, cò... kéo nhau lên các gò cao trú ngụ. Đây là cơ hội ngàn vàng để đi săn.
Tháng mười vẫn le lói tiết thu. Heo may nhè nhẹ không đủ sức xua cái nóng hầm hập đến khó chịu của miệt đồng đang mùa cày ải trống hoác, trống huơ. Mây đen cuồn cuộn, gầm gừ hung hãn mà chẳng có hạt mưa nào đổ xuống làm cho người ta thêm uể oải chẳng muốn động tay chân vào việc gì.
Ở quê giờ này đang là mùa lụt. Đôi khi muốn gọi điện về nhà hỏi thăm tình hình nhưng tôi lại sợ. Tôi sợ mẹ khóc rưng rức qua điện thoại, kể cảnh lụt về. Tim tôi thắt nhói và nước mắt cứ rơi.
Có lẽ do bông lồng đèn có hình dạng giống chiếc lồng đèn nên người dân Nam Bộ mới đặt cho nó cái tên như thế. Miền Bắc, người ta lại gọi loài hoa này là hoa râm bụt, với ý nghĩa là cái lọng che Phật.
Thỉnh thoảng có những đêm, Nhương nằm mơ thấy rắn. Chúng cuồn cuộn, quấn vào nhau như nùi chỉ rối, chúng bò trườn lên mình anh, lớn nhỏ nhung nhúc: xanh, trắng, đen, vàng đủ loại…
Ngày nhỏ, tôi mê chơi đánh vụ. Con vụ (người Bắc gọi là con quay) được tiện bằng gỗ. Tròn, trơn láng hình chóp nón. Đầu chóp, cắm cây đinh mài nhọn để làm “chân”. Thân vụ sơn nhiều màu.